Triều Âm

XANH RÊU


Mây chuyển kiếp theo gió đùa khắp chốn
Nặng tình duyên chợt hoá giọt mưa ngàn
Rơi vào đất ươm nên tình huyền thoại
Để dòng thơ lại khởi sắc mênh mang


Tháng tư này tôi đem tặng kẻ đa đoan
Trái tim khô gởi người tình xa khuất
Vẫn hoài công trong cõi người tất bật
Hoá rêu phong trong chính bản thân mình


Mưa đã rơi, ươm mầm giống phục sinh
Ngày đánh mất sẽ lần hồi quay lại
Tạ ơn gió đưa mây về đúng lối
Phục hiện đời ở mấy khoảnh tương lai


Ngày đang sống nào ai biết đúng - sai
Khi ta đã lần hồi trong mặc thức
Kiếm tìm thân từng mật mã cuộc tình
Ngồi giải mãi chỉ thấy mình ngu ngốc


Nắng lại lên trơ lòng sầu khô khốc
Để mây xưa lại được lối về trời
Gió lại say trên bước đường diệu vợi
Để mênh mang tháng tư trả cho đời


Triều Âm
110405

Được bạn: vdn 6.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "XANH RÊU"